chữ chạy

THÀ THẮP LÊN MỘT NGỌN ĐÈN LE LÓI CÒN HƠN NGỒI NGUYỀN RỦA BÓNG TỐI

Thứ Bảy, 22 tháng 1, 2011

CẬU BÉ và CÂY TÁO.

Xin chia sẻ mọi người một câu truyện ngày xưa....

Ngày xửa ngày xưa có một cây táo rất to. Một cậu bé rất thích đến chơi với cây táo hàng ngày. Cậu bé rất yêu cây táo và cây táo cũng yêu cậu bé rất nhiều.

Thời gian trôi qua…

Cậu bé lớn lên và không còn đến chơi với cây táo nữa. Một hôm cậu bé quay lại chỗ cây táo, trông cậu rất buồn. Cây táo nói: “Hãy lại đây chơi với tôi!” nhưng cậu bé trả lời: “Bây giờ tôi không còn là một đứa trẻ nữa, tôi không muốn chơi quanh mấy cái cây nữa. Tôi muốn có đồ chơi. Tôi cần tiền để mua đồ chơi.”

“Xin lỗi vì tôi không có tiền… nhưng cậu có thể hái những trái táo của tôi và đem bán.”

Cậu bé nghe thế liền hái hết táo một cách vui vẻ và không quay lại chỗ cái cây nữa. Cây cảm thấy rất buồn.

Đến một ngày, cái cây lại thấy cậu bé quay lại. Lúc này cậu đã trở thành một chàng trai và đã lập gia đình. Cái cây lại bảo: “Lại đây chơi với tôi!”

Chàng trai trả lời: “Tôi không có thời gian. Tôi phải làm việc để nuôi gia đình mình. Chúng tôi cần một chỗ để trú thân. Anh có thể giúp tôi không?”

Cây táo trả lời: “Xin lỗi, tôi không có nhà nhưng cậu có thể cắt những cành cây của tôi để về làm nhà.” Chàng trai làm theo lời cây táo bảo và cũng không quay lại nữa kể từ hôm đó.

Cây táo hết sức cô đơn và buồn tủi.

Rất lâu sau, một ngày mùa hè, cậu bé lại quay lại, lúc này đã thực sự là một người đàn ông trung niên. Nhìn thấy cậu bé của mình, cái cây hết sức phấn khởi. Nó lại nói: “Lại đây chơi với tôi!”

Người đàn ông trả lời: “Tôi đang già đi và cảm thấy rất buồn chán. Tôi muốn có một chiếc thuyền để đi khắp nơi. Anh có thể cho tôi một cái không?”

“Hãy dùng thân tôi mà làm thuyền, cậu có thể đi thật xa và cảm thấy thật hạnh phúc,” cái cây nói.

Người đàn ông liền chặt cây táo, đóng cho mình một cái thuyền và đi thật xa, thật lâu không quay về.

Một hôm, nhìn thấy cậu bé quay về, lúc này đã là một ông lão, cái cây liền bảo: “Xin lỗi nhưng tôi chẳng còn gì để cho cậu nữa đâu. Không còn táo nữa…”.

“Tôi cũng không còn răng để ăn nữa,” ông lão nói.

“Tôi không còn thân cây để cho cậu trèo lên nữa. Cái duy nhất tôi còn lại là bộ rễ đang chết dần của mình,” cái cây nói trong nước mắt nghẹn ngào.

Cậu bé trả lời: “Bây giờ tôi cũng không cần nhiều nữa, tôi chỉ cần một chỗ để nghỉ ngơi thôi. Sau những năm qua tôi đã mệt mỏi lắm rồi.”

Nghe thấy vậy cây táo liền nói: “Rễ của một cái cây già nua là một chỗ nghỉ ngơi rất lý tưởng cho cậu. Hãy lại gần và ngồi lên đây.”

Ông lão làm theo lời của cây táo. Cái cây cảm thấy vui sướng hơn bao giờ hết, nó nở một nụ cười có lẫn cả những giọt nước mắt sung sướng.

Đây là câu chuyện dành cho tất cả mọi người. Cái cây chính là bố mẹ của chúng ta. Khi còn nhỏ, chúng ta rất thích chơi với Bố và Mẹ… Còn khi lớn lên, chúng ta rời xa họ… và chỉ quay về khi gặp chuyện buồn. Cho dù như thế nào thì bố mẹ ta vẫn ở đó, sẵn sàng cho chúng ta tất cả những gì họ có để mong chúng ta được hạnh phúc. Khi đọc câu chuyện này bạn có thể nghĩ rằng cậu bé đã đối xử thật tệ với cái cây nhưng trên thực tế đó chính lại là cách bạn đang đối xử với bố mẹ mình.

Hãy yêu thương cha mẹ, cho dù họ đang ở đâu đi chăng nữa.



Thứ Bảy, 15 tháng 1, 2011

Tuyên Ngôn Thuộc Linh của Tin Lành

Đọc cái tuyên ngôn thuộc linh của bọn tin lành trong đêm noel 2009 mà thấy ghê tởm cho cái sự láo xược và mất dạy của bọn người vong bản, dưới đây là một trích đoạn:

-Nhân Danh Đức Chúa Giê-xu Christ, cậy quyền trong huyết Ngài, Hỡi Sa-tan và mọi thế lực tà linh dưới quyền Sa-tan, hãy nghe đây, chúng ta tuyên bố: mọi ách cai trị của ngươi trên dân tộc Việt Nam từ nay bị xóa bỏ vĩnh viễn! Mọi xiềng xích của ngươi đều bị chặt đứt, mọi sự lừa dối của ngươi đã bị phơi bày trước ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời, mọi đồn lũy của ngươi đều đã bị sụp đổ. Hỡi Sa-tan, vốn là thiên sứ bị sa ngã, có biệt hiệu là con rồng, là con rắn thuở xưa tại vườn Ê-đen, mọi danh xưng và hình hiệu của ngươi trên đất nước này đều bị vô hiệu hóa hoàn toàn. Amen!!!

-Nhân danh Đức Chúa Giê-xu Christ, chúng tôi công bố: nước Việt Nam và mọi người Việt Nam, vốn là tài sản của Đức Chúa Trời, nay đã được dâng trả lại cho Ngài, tùy ý Ngài sử dụng cho vinh hiển của Ngài.


Còn nhiều nữa những câu tuyên bố láo lếu và mất dạy như thế, qua đoạn này ta thấy rõ tâm địa của những người cùng dân tộc Việt nhưng chạy theo một tín ngưỡng do ngoại bang mang đến bằng súng đạn, đó là tìm mọi cách tiêu diệt nền văn hóa dân tộc như chúng đã làm trong quá khứ. Đoạn tuyên ngôn của chúng đã phủ nhận truyền thuyết con Rồng cháu Tiên của người Việt, chúng cố tình hạ linh vật rồng thành rắn và chúng cũng chẳng thèm để ý đến nguyện vọng của kẻ khác khi tự tiện dâng nước Việt Nam và người dân Việt Nam này cho một thứ chúa trời nhãm nhí và ngu ngốc.
Các bạn quan tâm xin tìm đọc những bài viết mà tôi lưu ý ở bên trái của blog này. các bạn chỉ cần chọn bài cần đọc, bấm chuột vào đó sẽ được dẫn đến bài viết.

Hãy chia sẻ những thông tin cần thiết, hãy chung tay và có biện pháp giáo dục con em chúng ta thật tốt trước những độc hại tư tưởng của các đạo thờ chúa như bọn này.